Dạo gần đây dịch bệnh do virus Corona lan truyền thực sự mạnh mẽ. Các nhà hàng, quán nhậu, karaoke...tạm thời đóng cửa gần 1 tháng, riêng ngành giáo dục và du lịch bị đình trệ, thất thu từ đầu năm. Nhưng vẫn như mọi khi, những người làm ăn theo thời ắt sẽ có phương án dù trong hoàn cảnh kinh tế éo le thế nào. Họ sẽ chuyển hướng. Những xưởng may đã chuyển sang sản xuất khẩu trang bằng vải đủ loại, đủ màu. Những thương gia chuyển sang bỏ sỉ lẻ khẩu trang, nước rửa tay. Dịch vụ giao hàng trở nên nóng hơn bao giờ hết. Những doanh nghiệp non trẻ thì lại chuyển sang kinh doanh online. Và kể cả ngành giáo dục cũng thế. Các trường học tiến hành phương án học online, các thầy cô thay phiên nhau livestream giảng bài... thế mới thấy, ở thời nào, hoàn cảnh nào người ta cũng có cách vượt qua khó khăn.
Các bạn của tôi, nhiều người đang làm ở công ty sản xuất, họ bị cắt lương, giảm biên chế, cuộc sống trở nên khó khăn rất nhiều. Riêng tôi, vẫn ngày ngày đi làm ở văn phòng và đọc tin tức trên mạng...Đó vẫn còn là một sự may mắn! Trong một lần tụ tập bạn bè, tôi hỏi một người bạn "Mày có tin rằng thời thế tạo anh hùng không?" - "Có chứ, cứ theo thời mà làm ăn, khi gặp đúng thời điểm mày sẽ phất lên như diều gặp gió". Tôi nghĩ bụng: "Vậy thì thôi, nghỉ hết đi, đi học cho lắm vào làm gì, cứ đi làm rồi đến thời điểm ắt sẽ khá.". Đồng ý như vậy. Nhưng liệu thời thế có thực sự tạo nên anh hùng?
"Mày có tin rằng thời thế tạo anh hùng không?"
Trên đời có hai loại đam mê, đam mê kiếm tiền và đam mê kiến thức. Dù bạn giải thích kiểu gì cũng nằm trong 2 loại đấy. "Tôi muốn cuộc sống sau này đỡ vất vả, chăm sóc được gia đình, bệnh tật đỡ phải lo, nên tôi gắng sức kiếm tiền, vì bạn không biết đâu, tiền không phải là tất cả nhưng nó lại gián tiếp giúp ta làm được tất cả, nên tôi phải thành công!"- loại 1. "Đối với tôi được sống và còn được học tập là một hạnh phúc và may mắn, tôi muốn truyền đạt tư tưởng, theo đuổi đam mê nghệ thuật, theo đuổi một cuộc sống yên bình không bon chen, muốn những kiến thức của tôi đơm hoa kết trái có ích cho đời, dù điều đó có đem lại lợi nhuận hay không, bệnh tật chết chóc ư? có số phận, cái gì đến sẽ đến, tôi không quan tâm!" - loại 2. Có những con người ưu tú kết hợp được cả 2 điều trên, bằng cách này hay cách khác. Họ giàu có về vật chất lẫn tinh thần. Một là đam mê kiếm tiền và khi đã thành công sẽ theo đuổi kiến thức. Hai là theo đuổi kiến thức đến khi uyên bác sẽ kiếm ra nhiều tiền. Chung quy là vậy. Nhưng có những người họ theo đuổi đam mê thuần tuý. Họ không phải anh hùng theo thời thế, họ không theo quy luật trên. Cho nên tôi xin bỏ qua tiêu đề "Thời thế có tạo anh hùng?" để nói về những người này. Họ là những người cần tiền để sống thôi, còn đam mê với họ mới là thức ăn tinh thần. Họ tạo nên những hình tượng mà ta vẫn thấy ở ngoài đời thật. Một chàng rapper sống không bon chen, hay thu nhạc nhưng chỉ chia sẻ với bạn bè, không tìm kiếm cơ hội để có lợi nhuận. Một thầy giáo dạy miễn phí sống bằng quyên góp của bà con lối xóm, họ tìm thấy niềm vui trong việc Chia sẻ. Từ bao đời nay là vậy. Thời đồ đá, họ vẫn đổi lương thực lấy lương thực, đồ đạc lấy đồ đạc với nhau. Và giáo dục gọi là Chia sẻ kiến thức và kinh nghiệm. Vốn dĩ "Tôi chỉ cho bạn, bạn chỉ cho tôi" thuần tuý đến thế.
"Họ không phải anh hùng theo thời thế, họ không theo quy luật trên"
Chính xác là họ có thời thế, có cái gọi là Cơ hội quý giá ngàn năm có một, nhưng coi như đó chỉ là Cơn gió thoảng qua, vậy nên họ không phải anh hùng nhưng lại chính là anh hùng.
Còn bạn, bạn là ai?